Lucho đang cố gắng đem đến sự cân bằng.
Mùa trước cũng tại sân nhà Malaga chúng ta đã qua ải một cách khó khăn không kém trận này. Bạn có thế nhớ cú sút thành bàn của Adriano, một sự đột biến từ một cá nhân.
Lịch thi đấu dày và sau trận Malaga chúng ta có rất ít ngày nghỉ, kể thêm nữa là thứ 3 Barcelona còn phải làm khách PSG và 3 ngày sau là đến Madrid gặp Rayo. Đá sân khách là một bài toán khó hơn khi chơi trên sân nhà, khác biệt là tinh thần của cả hai bên. Đối thủ Rayo và PSG tôi không đề cập ở đây nhưng họ thực sự là những mối nguy hiểm khi được đá sân nhà.
Trở lại với trận đấu này, cũng câu nói quen thuộc "cầu thủ cũng là con người". Lucho không thể bắt anh này chạy lên chạy xuống suốt cả trận, phối hợp nhuyễn với Messi hay ai đó thật là ăn ý. Cảm giác cầu thủ chơi không được thanh thoát cho lắm, đầu óc phóng khoáng và cách chạy chỗ bị ỳ lại. Đôi chân nhiều khi không nghe lời của chính mình. Những biểu hiện trên là gì? Sự lười nhác, sự bế tắc? Tôi cảm nhận nó như những trận đấu cuối mùa vừa rồi, khi Tata đã sử dụng gần như với một đội hình. Chính việc đá quá nhiều với tần suất cao, cảm hứng thi đấu không còn được xuyên suốt. Bạn hãy thử cảm nhận đơn giản thế này, cả tuần nhào tổ chức đi ăn nhà hàng, ai cũng hứng khởi, cố gắng kiếm địa điểm đẹp. Nhưng nếu ngày nào bạn cũng đi ăn nhà hàng thì nó thực sự chán. Tất nhiên khi ra sân ai cũng muốn chiến thắng đem về nhưng cốt lõi là chúng ta rơi vào sức ỳ với phong độ của vài cầu thủ ở mức thấp.
Tại sao chúng ta lại không rủ thêm bạn bè hay ai đó đi ăn cũng mình đễ đỡ cảnh buồn chán đó. Lucho đã thay vài cầu thủ, khi trận trước chưa được ra sân thì bây giờ nó là những phút giây thể hiện bản thân. Pique và Bartra đã chơi tốt còn với Douglas thì tôi sẽ nhắc đến dưới đây. Hàng công thì chơi không được như ý nhưng cũng chẳng thể trách các anh.
Trước khi Douglas đá trận Malaga, Alves đã làm được gì? Lucho đã sắp kế hoạch nhằm phục vụ cho việc khai thác phong cách tấn công của Alves. Bạn có thể thấy trong 4 trận đầu tại La Liga mùa này với bản đồ nhiệt của hai cầu thủ Busquets và Rakitic:
Bạn thấy được gì? Busquets gần như bao chọn khu giữa sân, đôi khi anh hơi thiên về cánh trái (chỗ của Iniesta) để kiểm soát cướp bóng. Với Rakitic thì anh chẳng khác nào một tiền vệ bám biên! Sau trận đấu với Villarreal, Lucho không hẳn thừa nhận rằng Rakitic là một tiền vệ cánh, mà do chiến thuật, tất nhiên ông không thể tiết lộ kế hoạch của mình.
Rakitic không dâng quá cao như Iniesta, người dâng cao thường xuyên chính là Alves và cầu thủ người Croatia sẽ sửa sai cho người cùng cánh với mình. Việc di chuyển đồng đề giữa Rakitic và Busquets giống như một máy điều hòa ở giữa sân. Busquets thu hồi điều phối tầm hoạt động khá rộng, khi di chuyển khá xa vị trí của một tiền vệ phòng ngự thì Rakitic sẽ đảm trách vai trò đó. Khi Busquets lùi xâu thì Rakitic sẽ dễ dàng lên biên cùng với Alves, anh sẽ tự kiếm vị trí ngoài vòng cấm khi Alves lôi bóng ra biên. Trận Levante là một trong những trận cho ta thấy cách chơi của Barcelona bên cánh phải. Alves là người "hưởng lợi" trong cách chơi này.
Với trận Malaga nhưng yếu tố như đã nói ra trước đó thì Douglas đã làm tốt vai trò của mình. Lần đầu tiên ra sân, một cầu thủ mang phong cách Nam Mỹ, thích công hơn thủ nhưng khi Malaga chơi khá tốt bên cánh này thì việc Douglas chơi thấp hơn và lo thủ hơn cũng là tất yếu. Cũng dễ dàng cho cách suy nghĩ của Lucho là một hậu vệ biên mới toanh này sẽ khó ăn ý ngay lần đầu với Messi hay hàng công ở phía trên.
Douglas cần thời gian và Lucho cũng cần cho mình khoảng thời gian ấy để hiểu được những cầu thủ đang có trong tay. Quan trọng là tập thể, họ cần bù đắp cho nhau không những vị trí trên sân mà còn là sự bù trừ phong độ phù hợp trong một cuộc đua dài.
Điểm nhấn lớn nhất mà Lucho đã làm cho tới nay đó là làm những gì mình muốn từ những suy nghĩ độc lập và không cần quá quan tâm đến những đối thủ đang cũng tranh chấp vị trí trên bảng xếp hạng.